[seasidetms_row data_width=”boxed” data_padding_left=”3″ data_padding_right=”3″ data_top_style=”default” data_bot_style=”default” data_color=”default” data_bg_position=”top center” data_bg_repeat=”no-repeat” data_bg_attachment=”scroll” data_bg_size=”cover” data_bg_parallax_ratio=”0.5″ data_padding_top=”0″ data_padding_bottom=”50″ data_padding_top_large=”0″ data_padding_bottom_large=”0″ data_padding_top_laptop=”0″ data_padding_bottom_laptop=”0″ data_padding_top_tablet=”0″ data_padding_bottom_tablet=”0″ data_padding_top_mobile_h=”0″ data_padding_bottom_mobile_h=”0″ data_padding_top_mobile_v=”0″ data_padding_bottom_mobile_v=”0″ data_shortcode_id=”99qvwx0ub7″][seasidetms_column data_width=”1/1″ data_bg_position=”top center” data_bg_repeat=”no-repeat” data_bg_attachment=”scroll” data_bg_size=”cover” data_border_style=”default” data_animation_delay=”0″ data_shortcode_id=”ybfzhkb6ve”][seasidetms_text shortcode_id=”9qisym6sh” animation_delay=”0″]
Em, một cô gái thân gầy, côi cút. Yêu anh, một chàng trai sinh ra chưa từng biết cha mẹ mình là ai. Mình cùng nương tựa nhau giữa biển đời tấp nập, phồn hoa. Những ngày tháng mới mẻ bên nhau, em ngỡ như trong mộng. Anh dịu dàng, ân cần, yêu thương và chăm sóc em chu đáo. Mình nghèo nên hạnh phúc cũng đơn sơ, giản dị, nhưng em hoàn toàn bằng lòng với cuộc sống.
Rồi không hiểu sao, anh thay đổi…. Em tự hỏi do cuộc sống quá thiếu thốn, vất vả hay vì em không ngọt ngào như người ta? Lúc anh ra đi, tim em như ai xé nát, nước mắt em lưng tròng nhưng em không chạy theo anh hay cố níu giữ anh lại. Vì sao thế? Có lẽ vì em biết sẽ chẳng ích gì cho một trái tim đã không còn thuộc về em nữa… Những đêm mưa giăng kịt trời, em sợ hãi và cô đơn biết mấy. Anh biết em sợ nghe tiếng sấm chớp lắm mà, nhưng sao anh không về che chở em như khi mình mới yêu nhau? Em nhớ anh da diết…
[seasidetms_image shortcode_id=”06c4mgfy5a” align=”center” animation_delay=”0″]6973|http://exson.com.vn/wp-content/uploads/2019/05/1-1.jpg|full[/seasidetms_image]
Anh có biết không, cuộc đời luôn cười nhạo kẻ khốn khó như em. Lúc bên đời em không còn anh nữa, thì em lại phát hiện mình có thai. Nghĩ con mang dòng máu anh, anh sẽ suy nghĩ lại mà quay về với mẹ con em, nên em đã lấy hết can đảm đi tìm anh. Nhưng khi kiếm được anh thì em thấy anh đang rất bận…, anh bận trao cho ai đó vị ngọt đôi môi mà anh từng trao cho em. Em nắm lấy tay anh van nài. Anh hỏi em “có chắc là con của anh không?”. Em lặng người bước đi mà cứ tưởng là đôi chân của người khác. Nước mưa hay nước mắt mà sao em thấy cay cay. Em lang thang ngoài trời mưa, mặc sấm chớp ngang tai. Em cứ ngỡ tựa ngàn nhát dao đang xé nát tim mình. Em không còn sợ tiếng mưa nữa, vì còn nỗi sợ nào khiến em run rẩy hơn là sự vô cảm của người em từng đầu ấp tay gối. Em gào khóc trong tủi nhục. Mắt em nhạt nhòa theo những giọt mưa rơi…
Em sinh con, chăm sóc con và nhìn con lớn lên từng ngày. Em tần tảo, làm đủ nghề miễn lương thiện và có tiền lo cho con. Con ốm, con đau, mình em vất vả nhưng em chưa bao giờ bỏ cuộc giữa cuộc đời chênh vênh, khốn khổ này. Em đã luôn nghĩ sao mình cứ mãi nhớ nhung một người lạnh lùng, sắt đá, đã buông lời cạn yêu thương như anh? Em chưa bao giờ thôi nhớ về quá khứ, những kỷ niệm ngày xưa chẳng thể phai, làm em day dứt, xót xa không ngừng. Mình đã từng yêu nhau đến thế, nguyện là tất cả của nhau, sao giờ đây chẳng còn lại gì???
Nhìn con thơ say trong giấc ngủ mà tổn thương vây kín trong suy nghĩ em. Em luôn tự nhủ: dù muôn vàn khó khăn phía trước, cơ cực, gian nan chồng chất, em cũng sẽ cho con hai chữ “bình yên”.
Ngày con thi đỗ đại học, ngày con làm lễ tốt nghiệp, ngày con biếu mẹ tháng lương đầu tiên…, rồi ngày con thành lập công ty riêng của mình, đều chỉ có em bên con, cùng con trải qua những bước ngoặc lớn trong cuộc đời. Lần nào con cũng cám ơn em đã luôn ở bên con, nhưng con có bao giờ nghĩ là em mới là người phải cám ơn con, vì con đã đến bên đời em trong lúc em mất tất cả…
Rồi một ngày, sau hằng ấy năm, con không hề đá động hay hỏi han về cha mình. Con tự dưng hỏi em: “Ba con là người thế nào vậy mẹ?”. Em đã trả lời con như cảm xúc đầu tiên em gặp “cậu ấy” ở cô nhi viện: “Ông ấy là một người rất tốt con ạ…”. Em cứ nghĩ tình cũ đã phai, tình yêu đã nhắm mắt. Em thở dài vì biết niềm đau chưa bao giờ vơi. Lòng ngực bên trái em vẫn đau vì anh đó thôi. Dù nước mắt đã cạn nhưng nỗi nhớ trong em vẫn còn đây.
Ngoài hiên, đâu đó chiếc lá bẽ bàng ôm thương đau rơi xuống nhưng vẫn cố ngoái lại nhìn những mầm non tươi mới…
(Lấy ý tưởng từ bài hát “Mới mẻ nào cũng ngọt ngào”)
Đan Thùy
Phòng khám Quốc tế EXSON
722 Sư Vạn Hạnh, P12, Q10.
Điện thoại: 028 38 570 670
[/seasidetms_text][/seasidetms_column][/seasidetms_row]